Tôi thấy hơi buồn khi một bạn hỏi: Em đang làm đồ án, vậy em phải làm phần mềm gì vậy anh?

Bạn ấy biết lập trình, nhưng không biết lập trình CÁI GÌ.

Hãy nghĩ về phần mềm đầu tiên, bạn thức trắng cả đêm để hoàn thành nó, để sáng hôm sau được sử dụng. Phần mềm ngây ngô đầu tiên đó, nó thật tuyệt phải không?

Nhưng chúng ta đã thay đổi.

Chúng ta học bao nhiêu ngôn ngữ, công nghệ, những thứ quá cao siêu, để rồi quên đi mục đích ban đầu: Ngày xưa chúng ta đã học lập trình để làm cái gì? Chúng ta xoay vần trong thế giới của code, đau đầu với những con bug và deadline, để làm cái gì? Chẳng phải để tạo ra những điều tuyệt vời hay sao?

Cuộc sống này thật tồi tệ phải không? Tắc đường, hỏng xe, mất chìa khóa nhà, nửa đêm bị đói, … có tỉ tỉ vấn đề có thể giải quyết bằng phần mềm. Hỏng xe ư? đã có Grab, nửa đêm bị đói ư? đã có Go Food, mất chìa khóa nhà ư? đã có khóa vân tay, lạc đường ư? đã có Google Map.

Mục đích của chúng ta là tạo ra giá trị cho cuộc sống, tạo ra thứ gì đó giúp cuộc sống tốt hơn, chứ không phải mục đích là lập trình.

Tôi muốn tất cả lập trình viên đều phải hỏi câu này: Phần mềm có giúp được gì cho vấn đề này không?

Tắc đường quá? hãy làm phần mềm cảnh báo tắc đường, đói quá? hãy làm phần mềm đặt đồ ăn, ốm quá? hãy làm phần mềm kết nối bác sĩ với mọi người, cô đơn quá? hãy làm phần mềm hẹn hò, buồn quá? hãy làm website chia sẻ nỗi buồn… Bạn có thói quen ghi chép? nhưng đi đâu cũng mang 1 cuốn sổ tay bất tiện quá, tốn giấy quá, hãy làm phần mềm ghi chép trên điện thoại đi.

Một câu hỏi khác: Phần mềm ghép với thứ này thì thành cái gì?

Phần mềm ghép với bóng đèn? yes, đó là bóng đèn thông minh. Phần mềm ghép với oto? vâng, đó là oto tự lái. Phần mềm ghép với ngôi nhà? nhà thông minh. Phần mềm ghép với quần áo? vâng đó là dịch vụ giặt quần áo tự động… Có hàng triệu, hàng tỉ thứ đang chờ bạn dùng những đoạn code tuyệt vời của mình.

Bởi vì lập trình chỉ là công cụ, không phải là mục đích. Lập trình giải quyết những vấn đề rất thực trong cuộc sống.